HƯỚNG DẪN CÁCH TRÍCH DẪN TÀI LIỆU THAM KHẢO
VÀ LẬP DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Tài
liệu tham khảo
- Tài liệu tham khảo bao gồm các tài liệu
được trích dẫn, sử dụng và đề cập trong luận văn, luận án, khóa luận, bài
báo....
- Trích dẫn tham khảo có ý nghĩa quan trọng
đối với báo cáo nghiên cứu khoa học (làm tăng giá trị đề tài
nghiên cứu nhờ có đối chiếu, tham khảo, so sánh,... với các nguồn tài liệu
từ bên ngoài, thể hiện rõ nguồn gốc các thông tin thu thập được) và với người
viết báo cáo (phát triển năng lực nghiên cứu: nhờ quá
trình tìm kiếm và chọn lọc những thông tin có chất lượng, giúp làm tăng khả nặng
tự học, tự tìm kiếm thông tin và khai thác thông tin; bồi dưỡng
ý thức đạo đức nghề nghiệp, tránh hành động đạo văn...). Có hai cách
trích dẫn phổ biến nhất là trích dẫn theo “tên tác giả - năm” (hệ thống Havard)
và trích dẫn theo chữ số (hệ thống Vancouver) là cách hiện đang được Bộ Giáo dục
và Đào tạo Việt Nam lựa chọn.
- Nguồn trích dẫn phải được ghi nhận
ngay khi thông tin được sử dụng. Nguồn trích dẫn có thể được đặt ở đầu, giữa hoặc
cuối một câu, cuối một đoạn văn hay cuối một trích dẫn trực tiếp (ví dụ hình vẽ,
sơ đồ, công thức, một đoạn nguyên văn).
2. Các
hình thức và nguyên tắc trích dẫn tài liệu tham khảo
2.1. Hình thức trích dẫn
- Trích dẫn trực tiếp là trích dẫn
nguyên văn một phần câu, một câu, một đoạn văn, hình ảnh, sơ đồ, quy trình,… của
bản gốc vào bài viết. Trích dẫn nguyên văn phải bảo đảm đúng chính xác từng
câu, từng chữ, từng dấu câu được sử dụng trong bản gốc được trích dẫn. “Phần
trích dẫn được đặt trong ngoặc kép”, [số TLTK] đặt trong ngoặc vuông. Không nên
dùng quá nhiều cách trích dẫn này vì bài viết sẽ nặng nề và đơn điệu.
- Trích
dẫn gián tiếp là sử dụng ý tưởng,
kết quả, hoặc ý của một vấn đề để diễn tả lại theo cách viết của mình nhưng phải
đảm bảo đúng nội dung của bản gốc. Đây là cách trích dẫn được khuyến khích sử dụng trong nghiên cứu khoa học. Khi trích dẫn
theo cách này cần cẩn trọng và chính xác để tránh diễn dịch sai, đảm bảo
trung thành với nội dung của bài gốc.
- Trích
dẫn thứ cấp là khi
người viết muốn trích dẫn một thông tin qua trích dẫn trong một tài liệu của
tác giả khác. Ví dụ khi người viết muốn trích dẫn một thông tin có nguồn gốc từ
tác giả A, nhưng không tìm được trực tiếp bản gốc tác giả A mà thông qua một
tài liệu của tác giả B. Khi trích dẫn theo cách này không liệt kê tài liệu
trích dẫn của tác giả A trong danh mục tài liệu tham khảo. Một tài liệu có yêu
cầu khoa học càng cao thì càng hạn chế trích dẫn thứ cấp mà phải tiếp cận càng
nhiều tài liệu gốc càng tốt.
2.2. Một số nguyên tắc về trích dẫn tài
liệu tham khảo
- Tài liệu tham khảo có thể được trích dẫn và sử dụng
trong các phần đặt vấn đề, tổng quan, phương pháp nghiên cứu, bàn luận. Phần giả
thiết nghiên cứu, kết quả nghiên cứu, kết luận, kiến nghị không sử dụng tài liệu
tham khảo.
- Cách ghi trích dẫn phải thống nhất trong toàn bộ bài viết
và phù hợp với cách trình bày trong danh mục tài liệu tham khảo.
- Việc trích dẫn là theo thứ tự của tài liệu tham khảo ở
danh mục Tài liệu tham khảo và được đặt trong ngoặc vuông, khi cần có cả số
trang, ví dụ [15, 314-315]. Đối với phần được trích dẫn từ nhiều tài liệu khác
nhau, số của từng tài liệu được đặt độc lập trong từng ngoặc vuông và theo thứ
tự tăng dần, cách nhau bằng dấu phảy và không có khoảng trắng, ví dụ
[19],[25],[41].
- Việc sử dụng hoặc trích dẫn kết quả nghiên cứu của người
khác, của đồng tác giả phải được dẫn nguồn đầy đủ và rõ ràng. Nếu sử dụng tài
liệu của người khác (trích dẫn bảng, biểu, công thức, đồ thị cùng những tài liệu
khác) mà không chú dẫn tác giả và nguồn tài liệu thì luận án không được duyệt
để bảo vệ.
- Không ghi học hàm, học vị, địa vị xã hội của tác giả
vào thông tin trích dẫn.
- Tài liệu được trích dẫn trong bài viết phải có trong
danh mục tài liệu tham khảo.
- Tài liệu được liệt kê trong danh mục tham khảo phải có
trích dẫn trong bài viết.
- Không trích dẫn tài liệu mà người viết chưa đọc. Chỉ
trích dẫn khi người viết phải có tài liệu đó trong tay và đã đọc tài liệu đó.
Không nên trích dẫn những chi tiết nhỏ, ý kiến cá nhân, kinh nghiệm chủ quan,
những kiến thức đã trở nên phổ thông.
- Khi một thông tin có nhiều người nói đến thì nên trích
dẫn những nghiên cứu/ bài báo/ tác giả có tiếng trong chuyên ngành.
3. Xây dựng
và cách trình bày danh mục tài liệu tham khảo
- Danh mục tài liệu tham khảo được
sắp xếp theo trình tự sử dụng (trích dẫn) trong luận văn, luận án, bài
viết...không phân biệt tiếng Việt, Anh, Pháp...Tài liệu tham khảo được
trích dẫn theo số (đã được xác định trong danh mục tài liệu tham khảo), không
theo tên tác giả và năm. Các tài liệu bằng tiếng nước ngoài phải giữ nguyên
văn, không phiên âm, không dịch. Những tài liệu viết bằng tiếng nước ngoài ít
người Việt biết thì có thể ghi thêm phần tiếng Việt đi kèm theo mỗi tài liệu.
Không nên dùng luận văn, luận án, Website và hạn chế dùng sách giáo khoa làm
tài liệu tham khảo.
3.1.
Tài liệu tham khảo là bài báo trong tạp chí, tập san được trình bày như sau:
Họ và tên tác giả được viết đầy đủ đối với
tên người Việt Nam; Họ (viết đầy đủ), tên gọi và tên đệm (viết tắt) đối với
tên người nước ngoài. Nếu bài báo có nhiều tác giả, cần ghi tên 3 tác giả đầu
và cộng sự (et al-tiếng Anh), năm xuất bản (trong ngoặc đơn). Tên bài báo. Tên tạp chí, tập san (ghi nghiêng), tập (số, không có dấu ngăn
cách, đặt trong ngoặc đơn, dấu phẩy sau ngoặc đơn), các số trang (gạch nối giữa
hai số, dấu chấm kết thúc). Ví dụ:
1. Nguyễn Kim Sơn, Phạm Hùng Vân, Nguyễn Bảo Sơn và cộng
sự (2010). Đột biến gen mã hóa EGFR trong ung thư phổi. Tạp chí nghiên cứu y học, 3, 30-37. [1]
2. Amanda B.R,
Donna P.A, Robin J.L et al (2008). Total prostate specific antigen stability confirmed after
long-term storage of serum at -80C. J.Urol, 180(2),
534-538. [2]
3.2.
Tài liệu tham khảo là một chương (một phần) trong cuốn sách ghi như sau:
Họ và tên tác giả hoặc cơ quan ban
hành; năm xuất bản (đặt trong ngoặc đơn). Tên phần (hoặc chương), Tên sách (ghi nghiêng, dấu phẩy cuối tên), lần xuất bản (chỉ ghi mục này với
lần xuất bản thứ hai trở đi), nhà xuất bản (dấu phẩy cuối tên nhà xuất bản);
nơi xuất bản (ghi tên thành phố, không phải ghi tên quốc gia), tập, trang.. Nếu
sách có hai tác giả thì sử dụng chữ và (hoặc chữ and) để nối tên hai tác giả. Nếu
sách có 3 tác giả trở lên thì ghi tên tác giả thứ nhất và cụm từ cộng sự (hoặc
et al.). Ví dụ:
Kouchoukos N.T (2013). Postoperative care. Kirklin/Barratt-Boyes Cardiac Surgery, fourth edition, Elsevier
Saunder, Philadenphia, 1, 190-249.[3]
3.3. Tài liệu tham khảo là
sách ghi như sau:
Tên tác giả hoặc cơ quan ban hành; năm xuất bản (đặt trong ngoặc đơn). Tên sách (ghi nghiêng, dấu phẩy cuối), lần xuất bản (chỉ ghi mục này với lần
xuất bản thứ hai trở đi), nhà xuất bản (dấu phẩy cuối tên nhà xuất bản); nơi xuất
bản (ghi tên thành phố, không phải ghi tên quốc gia, đặt dấu chấm kết thúc). Nếu
sách có hai tác giả thì sử dụng chữ và (hoặc chữ and) để nối tên hai tác giả. Nếu
sách có 3 tác giả trở lên thì ghi tên tác giả thứ nhất và cụm từ cộng sự (hoặc
et al.). Ví dụ:
•
Trần Thừa (1999). Kinh tế học vĩ mô, Nhà xuất bản Giáo dục, Hà Nội.
•
Bộ Giáo dục và Đào tạo (2002). Các văn bản pháp luật về đào tạo sau đại học,
Nhà xuất bản Giáo dục, Hà Nội.
•
Boulding
K.E (1995). Economic Analysis, Hamish
Hamilton, London
•
Grace
B. et al (1988). A history of the world, NJ:
Princeton University Press, Princeton.
3.4. Tài liệu tham khảo là luận
án, luận văn, khóa luận ghi như sau:
Tên tác giả, năm xuất bản (đặt trong ngoặc đơn). Tên đề tài luận án, luận văn (ghi nghiêng, dấu phẩy cuối tên luận án/luận văn), bậc học, tên
chính thức của cơ sở đào tạo. Ví dụ:
- Đoàn Quốc Hưng (2006). Nghiên cứu
lâm sàng, cận lâm sàng và điều trị ngoại khoa bệnh thiếu máu chi dưới mạn tính
do vữa xơ động mạch, Luận án tiến sĩ y học, Trường Đại học Y Hà Nội.
-
Nguyễn Hoàng Thanh (2011). Nghiên cứu mức
sẵn sàng chi trả cho cải thiện điều kiện vệ sinh môi trường tại huyện Kim Bảng,
Hà Nam năm 2010, Luận văn Thạc sĩ y tế công cộng, Trường Đại học Y Hà Nội.[5]
3.5. Tài liệu tham khảo là bài báo đăng
trong các kỷ yếu của hội nghị, hội thảo, diễn đàn... ghi như sau:
Tên tác giả (năm). Tên bài báo. Tên kỷ yếu/tên hội nghị/diễn đàn (ghi nghiêng), Địa điểm, thời gian tổ chức, cơ quan tổ chức,
số thứ tự trang của bài báo trong kỷ yếu. Ví dụ:
- Nguyễn Đức Chính, Phạm Hải Bằng, Phạm Văn Trung và
cs (2013). Nhận xét tình hình bệnh nhân nhiễm HIV/AIDS điều trị tại bệnh viện
Việt Đức giai đoạn 2010-2012. Hội nghị khoa học quốc gia về phòng chống
HIV/AIDS lần thứ V, Trường Đại học Y Hà Nội ngày 2-3/12/2013, Bộ Y tế,
342-346. [6]
3.6.
Tài liệu tham khảo là các giáo trình, bài giảng hay tài liệu lưu hành nội bộ:
Cần cung cấp thông tin cơ bản về tên tác giả, năm xuất bản, tên giáo trình, bài
giảng, nhà xuất bản (nếu có), đơn vị chủ quản. Ví dụ:
- Tạ Thành Văn (2013). Giáo trình Hóa sinh lâm sàng. Nhà xuất bản Y học, Trường Đại học Y
Hà Nội. [7]
- Hội đồng chức danh Nhà nước (2012). Văn bản pháp quy và tài liệu hướng dẫn việc
xét công nhận đạt tiêu chuẩn chức danh giáo sư, phó giáo sư năm 2012. Hà Nội,
tháng 5 năm 2012.
3.7. Tài liệu tham khảo trích dẫn từ nguồn internet, báo
mạng (hết sức hạn
chế loại trích dẫn này).
Tên tác giả (nếu có), năm (nếu có). Tên tài liệu tham
khảo, <đường dẫn để tiếp cận tài liệu đó>, thời gian trích dẫn. Ví dụ:
- Nguyễn Trần Bạt (2009). Cải cách giáo dục Việt Nam,
<http://www.chungta.com/Desktop.aspx/chungtasuyngam/giaoduc/cai_cach_giao_duc_Viet_Nam/>,
xem 12/3/2009. [8]
- Anglia
Ruskin University. Havard system of Referencing Guide. [online] Available at: http://libweb.anglia.ac.uk/referencing/havard.htm
[Accessed 12 August 2011]
TÀI
LIỆU THAM KHẢO
8. Nguyễn Trần Bạt (2009). Cải cách giáo dục Việt
Nam, <http://www.chungta.com/Desktop.aspx/chungtasuyngam/giaoduc/cai_cach_giao_duc_Viet_Nam/>, xem ngày 12/3/2009.
0 comments :
Post a Comment